Chơi Lô Đề 3 miền Bắc Trung Nam, tỷ lệ 1 ăn 99 tại nhà cái LODE3M Đảm Bảo lãi cao nhất, cam kết LODE3M là nhà cái uy tín, Nạp Rút siêu nhanh Xác Thực 100%, hỗ trợ siêu tốc 24/7 cùng tỷ lệ trả thưởng tốt nhất thị trường.

CHƯƠNG 6: “SỰ CHUẨN BỊ”.
Những hình ảnh này không thể bị xóa nhòa trong tâm trí tôi, nó vẫn luôn ám ảnh và lởn vởn đâu đó trong tiềm thức. Tệ nhất là tôi không hề có ý định loại bỏ nó đi mà lại nuôi nấng nó ngày một lớn hơn. Tôi nhắm mắt lại và suy nghĩ về bước ngoặt lớn trong đời sống hôn nhân của chính mình.
Tôi là một thằng cuck. Không có gì để phủ nhận nữa rồi. Nhưng là một thằng cuck hạnh phúc.
Tôi đã cảm nhận được nó từ lâu rồi, từ trước khi cả tôi có thể nhận thức được trò chơi mình đang tham gia là cái gì, nhưng đến giờ tôi đã hiểu tôi muốn gì trong cuộc hôn nhân này.Và phải nói thật sự rất khó tin với đại đa số các ông chồng, điều tôi muốn lại là nhìn thấy người vợ ngọt ngào, đáng yêu của mình làm tình với một người đàn ông khác.
Cuckold … Cuckold … tôi cứ tự nhẩm cái từ đó trong đầu mình. Nếu đủ hiểu về nó, bản thân sẽ không cảm thấy nó như một sự xúc phạm. Nó là một thứ cảm giác gây nghiện, hồi hộp và hàng ngày cứ âm ỉ âm ỉ, le lói trong tâm trí, trong bất kỳ hoạt động thường nhật nào. Hay có lẽ tôi sinh ra đã gắn liền với nó!
Sau cái buổi tối khó quên đấy, tôi nhận ra mình dù có muốn cũng không thể ghìm lòng được, tôi sẽ luôn cố tình tạo ra những hình ảnh Phương Anh và Trung ôm ấp lấy nhau, âu yếm nhau, trao nhau những cử chỉ yêu thương nhất và cùng nhau làm cái việc mà chỉ nhưng cặp đôi đang yêu, cặp vợ chồng mới làm.
Nhiều lúc tôi cũng tự hỏi việc này sẽ đưa mình đến đâu, người thì bảo sẽ tốt hơn, người thì bảo nó giống như đặt cuộc hôn nhân của mình lên bàn đỏ đen và kết quả tệ nhất là khi chính bàn tay mình đã tự nguyện đặt hạnh phúc của mình vào số mệnh của kẻ khác, những thứ mình yêu thương nhất sẽ bỏ đi và không thể tìm lại.
Tôi cẩn thận lật tấm chăn ra, ngồi dậy thật chậm rãi, cố gắng không để Phương Anh giật mình, nàng vẫn cuộn tròn, chiếc váy ngủ caro phủ nhẹ qua làn da của nàng.
Rèm cửa phòng vẫn chỉ hơi hé, tôi đứng dậy kéo nhẹ ra để cho ánh sáng mặt trời tràn vào nhiều hơn, nhưng tôi vẫn cố cẩn thận không để ánh sáng chiếu thẳng vào Phương Anh, tôi không muốn nàng thức giấc quá sớm, nàng sẽ còn một buổi tối khá là vất vả nữa. Tôi hít thở sâu, tận hưởng không khí buổi sáng sớm quện với hương thơm của nước hoa xịt phòng Phương Anh mới khoe tôi tối qua.
Chiếc ghế trang điểm của Phương Anh ngổn ngang váy vóc, quần áo, nàng vẫn chưa quyết định được xem nên mặc gì cho buổi tối nay, tôi ngó nhìn xung quanh tìm chiếc áo ngực mới mà nàng bảo Trung mua cho nàng, nó đang nằm vương trên thành ghế. Tôi nhặt lên cầm thử, có thể cảm nhận rõ sự mềm mại mượt mà của nó trên ngón tay, đồ của phụ nữ lúc nào cũng thật tuyệt, tôi cố mường tượng ra xem ngực của Phương Anh sẽ phải cảm thấy như thế nào khi mặc cái áo này và cả cái Trung cảm nhận khi anh luồn tay, xoa bóp bầu ngực của Phương Anh
Mới chỉ thế thôi tim tôi đã đập thình thịch. Cái cảm giác đấy lại chạy dọc cơ thể, nó không hẳn là cực khoái mà là thứ gì đó rất khác. Nó đau đớn nhưng lại đem lại sự hưng phấn khó tả.
Bất thình lình, cảm xúc của tôi chặn đứng lại bới tiếng chuông báo thức, tôi giật mình quay lại và thấy Phương Anh đã bắt đầu thức dậy, dụi mắt.
Tôi lao lại lên giường, nhìn chăm chăm vào vợ mình. Có thể thấy rằng chả có điều gì nào khác biệt về cô ấy cả, đối với Phương Anh mọi thứ đều diễn ra bình thường, cứ như điều hiển nhiên vậy, trong khi đối với tôi lại là cả một cuộc phiêu lưu vật vã. Nàng vén nhẹ những sợi còn vương trên khuôn mặt, đan tay vào mái tóc vẫn rối bù của mình.
“Vợ yêu dậy rồi à!” Tôi mỉm cười, vẫn chăm chú quan sát cô ấy.
“Anh làm gì mà dậy sớm vậy” nàng lật úp người lại trong khi hé mắt lên nhìn tôi.
Không thể kìm được, tôi hôn nhẹ lên môi Phương Anh; môi nàng mềm mại và ấm áp. “Hôm nay là ngày gì em biết không?” Tôi hỏi.
Nàng gật đầu nhè nhẹ. ” Anh hóng đến thế cơ à. Vẫn thấy hạnh phúc với … với mọi thứ đấy chứ?” Nàng hé mắt và hỏi bởi cái giọng ngái ngủ nhưng rất chân thật.
Tôi mỉm cười lại với Phương Anh vẫn rất lo lắng để cố trấn an nàng.
“Ôi…đến giờ anh vẫn không thể tin được mọi chuyện đang diễn ra nhưng anh rất hạnh phúc.” Tôi nói trong khi vén tóc nàng qua mang tai rồi nắm lấy bàn tay của nàng. “Làm thế nào mà … em cảm thấy thế nào … bây giờ ý?”
“Em chả thấy gì…xong rồi thôi…chả như anh…hóng như hóng mẹ đi chợ về” nàng cười nhè nhẹ, hơi ngượng. Tôi mỉm cười và gật đầu khích lệ. “còn hơn cả thế, anh không thể chịu được…ý anh là nó khác cực kỳ…không biết cách diễn tả…anh chỉ muốn biết em cảm thấy thế nào thôi…” Tôi vừa nói vừa tiếp tục lên môi Phương Anh, nàng cười mỉm chau mày nhìn tôi.
“Cảm giác ý à…vui lắm…vui vì Trung sắp đem em về làm vợ của anh ấy rồi” Nàng vừa nói vừa cố diễn tả vẻ mặt tự hào, “rồi em sẽ thật yêu thương anh ấy, sinh cho anh ấy thật nhiều đứa con…” vẻ thản nhiên hiện trên khuôn mặt.
Mắt tôi sáng lên, lồng ngực nghẹn ngào trong sự hưng phấn khi nghe nàng nói như vậy. Tôi biết là nàng đang đùa cợt nhưng một phần lại lăn tăn, không rõ nàng có thực sự bị cuốn vào trò chơi này đến mức đấy không khi cố tình kích thích tôi như thế. Lời nói của nàng khiến hầu hết đàn ông sẽ thấy xúc phạm sâu sắc nhưng với tôi chỉ cảm thấy…vừa phải, nhưng tôi vẫn sợ…tôi sợ mình cảm nhận thấy chút tình yêu nào đó trong câu nói của nàng.
“ơ…thế cơ à… muốn làm vợ Trung không?!” Tôi nói nhưng không giấu được sự phấn khích của mình.
“Chứ sao nữa, anh ấy muốn lấy em lắm rồi…muốn em sinh thật nhiều con cho anh ấy…riêng Trung á…bao nhiêu đứa em cũng chiều” nàng vẫn diễn với thái độ cực kỳ câng kiệu.
Một ý nghĩ thoáng qua tâm trí tôi.
“Em nói thế chỉ mỗi mục đích là kích thích anh thôi, phải không đấy?” Tôi hỏi dò. Phương Anh ngập ngừng trước khi trả lời.
“Cũng không hẳn đâu…”
Từ sâu thẳm trong tôi biết nàng vẫn đang đùa – trừ khi Phương Anh diễn quá giỏi. Liệu có ẩn ý gì không nhỉ? Liệu nàng đang cố nhắn nhủ cho tôi biết đây đang là cuộc đua giữa tôi và Trung và tôi không có cửa thắng…hay có khi chính Phương Anh nắm quyền quyết định hoàn toàn. Tôi cố ép mình suy nghĩ theo chiều hướng đó để rồi tự tủi thân…Cuck chính hiệu là đây chứ đâu.
Lúc này, Phương Anh đã ngóc dậy rồi ném vào tôi một cái nhìn mơ màng, chả có ý gì là dò xét xem phản ứng của tôi thế nào cả, ánh nắng len qua từng sợi tóc. Tôi phải lấy điện thoại để ghi lại khoảnh khắc này.
Cả ngày hôm đó trôi qua một cách êm đềm. Tầm chiều tối, gần đến giờ hẹn, tôi lại đưa con bé về nhà bà nội, viện ra đủ mọi lý do để nhờ bà trông hộ đến trưa ngày hôm sau. Bà nội tỏ ra hơi bực mình nhưng vẫn đành phải chịu. Quay về nhà
Phương Anh giơ chiếc váy màu tím, xẻ lưng mà nàng muốn mặc cho tối nay và nhìn tôi.
“Anh thấy váy này thế nào?”
“Váy đâu mà sexy thế?”
“Em mới sắm…nhưng có vẻ hơi lồ lộ quá, mặc váy này thì em sẽ không mặc áo lót được, nhìn có lộ ra rõ không anh?”
“Lộ cái gì cơ?” Tôi hỏi và cố diễn vẻ ngây thơ nhưng không giấu được nụ cười.
Nàng lườm nhẹ tôi một cái rồi đang định quay vào buồng ngủ…
“Không mặc áo lót thì có miếng dán mà…nhưng mà để tạm đấy…ra đây ngồi cạnh anh đi đã” Tôi vừa nói vừa vỗ vỗ vào ghế sofa.
Phương Anh ngoái đầu lại, nàng nhìn tôi bằng đôi mắt to tròn, mái tóc theo quán tính phủ qua bờ vai nàng. Nhìn thấy Phương Anh mặc độc bộ đồ lót ren màu đen bất chợt khiến tôi bị kích thích, cố tình rướn người lên một chút để cho nàng nhìn thấy thấy tôi đang hưng phấn thế nào qua lớp quần đùi mỏng. Cảm nhận thấy tôi đang có ý đồ lạ, Phương Anh nhíu mày.
“Gì nữa? sắp đến giờ rồi kia kìa, ngồi đấy mà nghịch với ngợm”
“Nhanh thôi mà….qua đây đi…đừng có để anh đè ra là lại mất thời gian hơn”
Nàng vứt chiếc váy vào giường ngủ, đến bên tôi ngồi, đầu nàng tựa vào vai tôi. Tôi luồn tay chơi đùa với bộ ngực của nàng nhưng nàng nhanh chóng gạt tay tôi ra “Lại nghịch, cái này của người khác rồi, ai cho nghịch”. Tôi bật cười và vội vòng tay ôm lấy eo của nàng kéo cơ thể nàng áp sát về phía tôi, tôi muốn cảm nhận ngực nàng tì chặt vào lồng ngực mình.
“Vợ xinh quá vợ ạ, cứ như càng ngày anh càng yêu vợ nhiều hơn ý” Tôi thì thầm vào tai Phương Anh.
“Thế, nhưng vẫn muốn cho vợ ngủ với người khác…à, chắc đang sợ Trung lấy mất em đi chứ gì”
Tôi gật đầu nhẹ.
“Thực ra thì cũng vui đấy nhưng em đến giờ vẫn chả hiểu sao anh lại thích như vậy”
“Nó là một loại khổ dâm em ạ. Này nhé, Trung có thể gọi là một Alpha-male, kiểu như con đực đầu đàn, anh là beta-male thì là con đực cấp dưới mà chỉ con đầu đàn mới được giao phối, sinh con với con cái. Vì anh yêu em nên việc nhìn em quan hệ rồi lên đỉnh rồi chiều chuộng người ta, cái cảm giác ghen tị ức chế khi đấy, khác với những người khác, cơ thể anh nó lại kiểu tự chuyển hóa nó sang cảm giác hứng tình…phê lắm”.
“Thế thì khác gì anh thích thị dâm đâu” Nàng tiếp lời.
“Nó cũng pha trộn cả cái đấy nữa…nói chung nó tổng hợp của nhiều thứ lắm…mỗi người một vẻ…kiểu của anh là…anh nói không được giận nhé…là em càng yêu Trung bao nhiêu anh càng hứng bấy nhiêu…”
“Chịu…càng nói càng khó hiểu…” nàng dường như chả chú ý lắm đến câu chuyện, ánh mắt nàng tập trung vào lọn tóc nàng đang vân vê trên ngón tay hơn.
“Ừ, khó hiểu mà…giải thích thì có mà đến sáng mai…”
“Em chỉ thấy nghịch nghịch vui vui vì có hàng mới thôi…nhưng em chả nghĩ em yêu được ai khác cả…em đang yêu anh mà…” Nàng vừa nói vừa thơm lên má tôi.
Tôi vừa vuốt ve bờ mông nàng “Anh biết chứ và anh cũng yêu vợ nhiều, chưa bao giờ anh nghi ngờ em một điều gì, kể cả lúc như này. Tin tưởng em tuyệt đối luôn”
“Nhỡ sau này, em đổi ý đi theo người khác thì sao”
“Anh tin là em biết đâu những thứ thuộc về em, ừ thì cho đi chơi, chơi gì thì chơi nhưng kết thúc cuộc vui chơi đó, em sẽ cần một nơi để quay về, để cảm thấy mình được bình yên. Anh luôn tin em biết đấy là đâu”
“Nhưng nhỡ đấy thì sao, nhỡ em cứ bảo đi với người khác mới là bình yên em muốn”
“Anh sẽ vẫn níu kéo, nhưng….nếu không thể, thì đấy là lựa chọn của em, ai cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc mà, anh sẽ không hận”.
“Nhớ đấy nhé!”
“Nhớ chứ! À, mà anh hỏi nhé…tí nữa em định dùng bao hay…uống thuốc…?”
Chưa kịp trả lời, điện thoại của Phương Anh reo lên từ phòng ngủ . Nàng bật dậy vừa nhanh chân lao vào vừa nói với: ” Chắc là Trung gọi, chuẩn bị mà đi thôi anh”. Tôi thích cái cách nàng nói yêu tôi nhưng vẫn phấn khích và phớt lờ mình khi gặp Trung như thế này.
“Ừ, em biết rồi…. thôi đừng gọi nữa… Ok, có gì em nhắn chị sau” Ai thế nhỉ? Tôi cảm giác hơi lạ. Hình như không phải Trung mà là một người khác. Ánh mắt nàng thay đổi khá nhanh khi thấy tên người gọi.
Nàng ném chiếc điện thoại xuống giường, ngước lên nhìn tôi mỉm một nụ cười hồi hộp. “Không phải Trung, là bạn em thôi…” Điện thoại nàng vẫn sáng nằm trên giường, tôi bước vào phòng lấy cớ xem cho kỹ chiếc váy của nàng, tiện mắt tôi liếc nhanh xuống thì thấy tên Vy nào đó đã gọi. Có lẽ là bạn của nàng thật.
Điện thoại lại reo, lần này thì rõ là Trung gọi vì tôi đang đứng đó. Cầm điện thoại lên đưa nàng: “Em đang chuẩn bị sắp xong rồi đây, đợi em tẹo…có, em nhớ rồi, em mang theo đây” Nàng thì thào trong điện thoại. Cúp máy, nàng quay về phía tôi…nàng lộng lẫy hơn bao giờ hết. “Đi thôi anh…!”
Lần này, chúng tôi quyết định sẽ đến một hộp đêm trước, uống rượu, sau đó rồi mới về khách sạn. Trung chọn một địa điểm là một hộp đêm gần bờ hồ. Một lần nữa, tôi biết Trung sẽ chỉ đi vào nhưng nơi sành điệu bậc nhất Hà Nội, thực sự nhưng nơi như thế làm tôi lúng túng, tôi đã phải lên mạng search và nghiên cứu kỹ, tránh như hôm nọ. Chuẩn bị kỹ càng hơn, tôi nhờ Phương Anh chọn đồ, nàng sẽ rạch ròi hơn tôi nhiều, và tôi tin tưởng và mắt thẩm mỹ của Phương Anh, có thế tôi mới tự tin hơn được. Phương Anh quyết định lựa chọn chiếc váy màu tím, nàng vẫn như thường lệ rất quyến rũ.
Chúng tôi đưa nhau ra xe và phi như bay đến điểm hẹn, mọi thứ cảm xúc lại lần lượt ùa về, lo lắng, phấn khích, hoài nghi, dục vọng. Lần này ít ra vẫn còn có chút gì đó phấn chấn hơn vì tôi biết chắc chắn điều gì đang đợi chờ mình và tôi đã có sự chuẩn bị.
Cảm thấy lo âu hơn về Phương Anh, tôi liếc sang nhìn cô ấy, nàng không có vẻ gì là lo âu như buổi đầu tiên, nàng ngồi đó, ngắm nhìn dòng xe chạy ngược xuôi, nàng cũng chả tỏ ra vội vã, vì ít ra đây cũng là lần thứ hai của nàng rồi.
Tôi chuyển hướng nhìn vào ngực của Phương Anh, như đã nói trước đó, do không hợp với kiểu váy này nên nàng sẽ không mặc áo lót, không dùng cả miếng dán ngực nữa. Nói kỹ hơn về chiếc váy này, nó được thiết kế với những sợi dây mảnh, nhỏ vòng qua cổ, phía sau lưng được xẻ xuống đến phần eo của nàng nhưng không quá sâu. Từ góc này này tôi có thể dễ dàng nhìn thấy độ nảy nở của ngực nàng, núm vú cô ấy lộ mờ mờ qua lớp vải, tôi đoán chính sự ma sát mềm mại của lớp vải lót phía trong phần nào làm nàng bị kích thích nhẹ nên việc đầu vú cứng lên là chuyện đương nhiên.
Tôi thầm nghĩ Trung sẽ dễ dàng nhìn thấy núm vú của nàng thôi, anh ấy sẽ rất dễ bị kích thích, đôi tay anh sẽ muốn luồn vào bên trong để khám phá. Thấy nàng không để ý, tôi đưa tay vén lớp váy, đặt tay lên đùi cô ấy và bắt đầu vuốt ve nhẹ nhàng. Nàng nắm lấy tay tôi và thở dài.
“Lại giống như hôm trước anh nhỉ? Anh có thấy vậy không?” Nàng quay sang, đưa tay xoa lên đầu tôi.
“Ừ, nhưng anh thấy thích lắm, miễn là đừng đuổi anh ra như lần trước là được.”
Nàng cưởi mỉm “Không đâu anh!”
Tôi dừng xe ngay trước ở cửa hầm tòa nhà, do Phương Anh đã điện thoại cho Trung trước, anh đã đứng đợi sẵn để đón. Tôi tấp sát vào lề “Em xuống trước đi với Trung đi, anh phi xe xuống hầm rồi lên sau”
Nàng gỡ dây an toàn, vươn người sang và hôn tôi “Xong lên nhanh với em nhé”.
HẾT CHƯƠNG 6!!!
LODE3M.COM - Chơi lô đề 3 miền 1 ăn 99 uy tín: Lô 21.680đ/điểm, Đề 710đ/điểm.

Bài Viết Liên Quan
- Đêm giao thừa sung sướng
- Loạn luân thời chiến: Mẹ tôi tình tôi
- Cô vợ khát tình
- Linh Nga
- Hành trình nữ thần hóa điếm (Phần 2)
- Hành trình nữ thần hóa điếm (Phần 1)
- Đụ bà chủ đa tình
- Chị Huyền hàng xóm
- Bắn tinh vào lồn con dâu
- Con dâu lại không mặc quần lót à?
- Vợ chồng dâm đãng
- Phẩm giá con dâu
- Miền Tây sông nước
- Nhật ký những cuộc tình của tôi
- Chuyện tình cha chồng và nàng dâu