Chơi lô đề online uy tín: Lô 23.000đ/điểm trúng ăn 100.000đ, đề 1.000đ/điểm trúng ăn 99.000đ.
Phần 6
Tết âm lịch năm nhất Đại học , bọn em được nghỉ 9 ngày. Hôm ấy là 27 Tết rồi , chiều muộn học xong là được về quê ăn Tết. Ban đầu em định là ở lại thêm buổi tối nay nữa sáng hôm sau ra bắt xe về cũng chưa vội. Nhưng phòng kí túc xá của em hầu như chúng nó đều bắt xe về quê luôn trong tối nay. Em đắn đo. Không biết nên ở lại hay về. Về ngay thì em ngại vì tối bắt xe ôm ra bến xe lách cách , mà ở lại thì một mình em một phòng 6 cái giường , sợ ma và ở một mình lắm , không biết phải làm thế nào… Đang suy nghĩ thì điện thoại em có tin nhắn.Của cậu bạn tông xe.
Bạn Th.
Cậu có về quê luôn không ? Mình đang chờ xe ở bến rồi. 20 phút nữa là xe chạy. Nếu cậu muốn thì ra ngay nhé , chuyến cuối rồi , nếu không sáng mai cậu hãy về.
Thấy Th. Nói vậy em luống cuống xách túi du lịch quần áo rồi lật đật xuống bắt xe ôm. Ra đến nơi vừa lúc xe chuẩn bị xuất bến. Cuối năm nên đông quá trời. Người người chen chúc nhau , không có chỗ ngồi. Em có cái túi du lịch đựng mấy bộ quần áo , còn đâu không mua bánh kẹo gì về cả. Đứng một lúc em mới nhìn thấy Th. Cũng đang đứng ở phía đầu xe , thấy em lên xe rồi Th.Mỉm cười gật đầu một cái,ngầm ý là Th. Đã nhìn thấy em rồi.
Xe ngày Tết đã đông lại còn bắt khách dọc đường nữa. Cứ một tý lại dừng xe liên tục. Phanh gấp. Em đi học về bụng đói chưa ăn được gì nên đứng một lát vừa đói bụng lại say xe. Đầu óc quay cuồng và miệng cứ trực nôn hết ra. Mỗi lần xe dừng lại em phải lấy túi nôn ra lần đó. Nhưng đông quá không có chỗ ngồi. Đường xa nên chẳng ai muốn nhường cả. Xe đang bon bon bỗng nhiên chết khự , dừng lại trên đường. Bác tài xuống đường kiểm tra thì xe bị chết lốp dọc đường. Mà quanh đấy toàn cánh đồng , chẳng có nhà nào cả , họ đành gọi thợ sửa chữa lưu động. Rất lâu sau mới có người đến. Xe khách bé mà chứa 60 70 người. Thực sự là quá tải nên lốp đã bị hỏng.Nhiều người đói quá chờ lâu sốt ruột kêu than , sửa mãi không ra bệnh gì.Em xuống xe nôn 1 trận xong cũng thấy nhẹ người đi. Đỡ say xe hơn hẳn nhưng đói bụng lắm. Cậu bạn Th. Đến gần em và hỏi :
Cậu say xe à ? Chiều đi học về đã ăn gì chưa ?
Em lắc đầu.
Th. Nói tiếp.
Vậy ăn tạm bánh mì của tôi này. Tôi cũng chưa ăn nhưng ra sớm nên mua sẵn được mấy chiếc , có sẵn nước lọc đấy , ăn đi cho đỡ đói. Tình hình này không biết khi nào mới sửa xong đây. Cậu ăn đi.
Em đang đói nên nhận lấy và ăn ngấu nghiến.Đến 11h đêm xe vẫn không sửa xong. Không còn cách nào khác , chủ xe và lơ xe đi vẫy xe khách khác cho người đang chờ xe quá giang. Một chiếc xe giường nằm dừng lại , mọi người đều mừng rỡ. Nhưng chiếc xe này chạy Hà Nội – TP HCM nên không về qua bến , chỉ về qua trung tâm TP thôi. Nếu mọi người đồng ý thì lên xe.Lúc ấy rồi ai chẳng mong được về nhanh. Về đến TP rồi tính tiếp. Mọi người lần lượt chuyển đồ sang xe giường nằm rồi lên đường.
Xe rất đông. Lượng khách cũ cộng với số người vừa lên xe cũng quá tải. Không có giường để nằm. Mọi người ngồi chen chúc nhau. Em ngồi cạnh bạn Th , xe đông lắm người ngồi chỉ được co gối chân lại chứ không được duỗi thẳng chân ra đâu. Chật lắm luôn.Xe chạy đêm khuya nên em buồn ngủ nhưng xe lắc lư không thể ngủ nổi. Th ngồi cạnh bảo em là :
Cậu ngồi xích lại đây , ngồi vào chỗ này cho tôi duỗi chân ra với. Co gối đau chân và mỏi quá.
Ngồi thêd nào được. Xe chật có nhích lên được nữa đâu ?
Em hỏi lại.
Thì cậu cứ nghe lời tôi đi. Kiểu gì cũng dễ chịu hơn mà.
Em hơi nhổm người dậy cho Th duỗi thẳng chân ra , dạng chân kiểu chữ V , em ngồi vào giữa , kiểu như ngồi trong lòng ấy. Hai đứa đều được duỗi chân ra. Nhìn giống đôi tình nhân quá.
Em thấy ngồi như này không tiện,chỉ có ai yêu nhau mới ngồi như thế.Định ngồi lại như lúc trước nhưng bạn ấy bảo ngồi vậy một lát đi. Hơn 1 tiếng nữa là đến TP thôi. Chẳng dễ chịu hơn à.
Công nhận ngồi co lại vậy có chỗ để duỗi chân ra dễ chịu hơn hẳn. Thỉnh thoảng ngủ gật em còn ngả hẳn người vào Th nữa. Th thấy em ngủ gật cũng để em ngủ.Còn đỡ cho em ngồi dựa dựa ngủ cho ngon nữa.Lát sau có một em bé bên cạnh ngồi chật quá vì mẹ bé đang bầu bụng to , thấy hai đứa em ngồi duỗi chân ra dễ chịu có ý nhờ cho em bé ngồi vào lòng em như em ngồi lòng Th. Chị ấy bảo :
Vợ chồng em gì ơi .
Dạ chị hỏi ai ạ.
Em ý. Vợ chồng em ý. Em cho chị nhờ đứa bé được không. Bụng chị to quá ngồi chật đứa bé nó mỏi không chịu. Lát xuống xe luôn rồi.
Em đang định giải thích là hai đứa không phải vợ chồng nhưng Th đã bảo :
Vâng. Chị cứ cho bé qua đây ngồi với chúng em cũng được ạ. Chồng chị đâu để mẹ con đi lại vất vả thế ?
Anh ấy đi xe máy , chị và cháu đi ô tô vì sợ bụng to đi xe máy nguy hiểm.
À. Vâng. Vậy chị nghỉ chút đi. Đến trạm dừng xe em gọi chị. Em bế cháu cho. Chị yên tâm đi.
Em ôm đứa bé cho nó ngủ. Th thì cho em dựa vai. Có vẻ Th thích thế lắm.Em không thấy Th chợp mắt tí nào , tí tí lại đỡ vai cho em ngồi ngay ngắn lại.
Anh lơ xe không biết , khi đến ngã tư HD anh gọi bảo vợ chồng con cái dậy đi xuống xe nào , đến nơi rồi . Bọn em xuống xe. Lúc ấy là 2h sáng . Trời rét. Xuống xe em rét run cập cập vì mặc ít áo. Trên xe đông người quá nên em cởi áo khoác ra. Nhiệt độ ban đêm xuống thấp quá. Dọc đường không thấy có anhh xe ôm nào. 1 cái xe taxi cũng không có. Từ ngã tư ấy đi về chỗ em là 5km. Cách nhà Th xa hơn.Th gọi mà không thấy bố mẹ nghe máy. Giờ này bố mẹ em dậy mổ lợn rồi nên em gọi bố em nghe máy ngay. Bố em ra đón ,thấy Th chưa có người đón bố em bảo hay bác đưa về nhà bác luôn sáng mai bảo con gái bác đưa cháu về
Hai đứa bạn học cùng nhau thôi về nhà bác ngủ tạm sáng mai về. Đêm rét mà không có ai đón nên Th theo hai bố con em về luôn. Bố em thả hai đứa vào căn nhà gần bệnh viện chứ không về trong nhà. Rồi bố em về. Trước khi về còn dặn:
Cứ vào nhà nghỉ ngơi đi. Mai dậy muộn cũng được để bác gọi cho mẹ cháu . Không lo đâu. Đi xe xa vậy mệt rồi.
Vâng. Cháu cảm ơn bác ạ.
Chơi lô đề online 1 ăn 99 tại nhà cái Ld789. Giá lô: 21.680đ/điểm, đề 705đ/điểm.