Chơi lô đề online uy tín: Lô 23.000đ/điểm trúng ăn 100.000đ, đề 1.000đ/điểm trúng ăn 99.000đ.
Phần 2
Tôi làm ở khách sạn nên việc tiếp cận mấy cô đào không phải gian nan, thậm chí có nhiều cô đào còn khoái nói chuyện cùng tôi nữa, vì tôi khá có duyên ăn nói.
Tôi đến trước cửa phòng cô giáo ở tầng bốn rồi gõ cửa:
” Cốc Cốc ”
” Cốc Cốc ”
Tôi gõ cửa phòng phải hai ba lần nhưng vẫn không thấy hồi âm, chợt nghĩ chắc Đào đang ngủ nên chuẩn bị tư thế quay lưng bỏ đi.
Khi vừa quay lưng đi thì tiếng cửa phòng khiến tôi nhìn lại, cửa phòng hé mở ra kèm khuôn mặt của Đào lấp ló đằng sau.
Đào nói – Chào anh, có chuyện gì vậy ạ ?
Do là tôi đang chuẩn bị quay lưng đi nên những gì tôi nghĩ trước đó để đối đáp với Đào tự nhiên quên bén đi mất, sự lúng túng vò đầu bứt tai của tôi khiến Đào cười mủm mĩm. Tôi thấy thế lấy làm ngại ngùng hơn.
Đào thấy tôi gõ cửa nhưng không biết nói gì và ngại ngùng , vậy nên Đào mở lời nói tiếp khiến tôi đở ngại hơn
– Anh vào không, anh Duy làm lễ tân đêm phải không ?
Tôi ngại ngùng ậm ừ cuối đầu nhìn hai mũi giầy của mình.
Đào mở cửa phòng đón tiếp tôi đi vào
– Vào đi anh
Tôi đi vào phòng mà không nhìn Đào lấy một cái vì tôi khá ngại, không hiểu sao cái thằng đầy bản lĩnh như tôi lại ngại ngùng đến kì lạ như thế trước một cô gái ” ngành “. Điều đó chưa từng xảy ra, tôi chợt nghĩ chắc là do cái mác làm cô giáo của Đào khiến tôi thấy cô ấy không phải là một dân làm ” ngành ” thứ thiệt, mà chỉ là một người gì đó bình thường thôi. Vì là có cái cảm giác như vậy nên khi vào phòng một phụ nữ bình thường không quen không biết khiến tôi ngại ngùng.
Tôi vào phòng Đào quan sát, thật sự mà nói tôi có cảm giác Đào không phải là một cô Đào thật thụ, chỉ là đi làm Đào vì cái mác Đào phải gánh và những thứ trong cuộc sống khiến Đào phải đi làm Đào thôi, tôi tin Đào là một cô gái bình thường dấn chân vào con đường làm Đào chắc là do Đào bị cái gì đó khiến Đào phải đi làm Đào. Tôi đoán vậy, vì phòng Đào không giống những cô Đào khác, các cô Đào khác rất là bừa bộn, ăn uống, quần áo đều là vứt lung tung trong phòng, thậm chí son phấn , quần xì áo dú cũng vậy, mọi thứ đều không bao giờ có khái niệm trật tự hay ngăn nắp. Phòng Đào thì khác, ngoài một cây son môi, một cái váy đen ôm sát người hở lưng ra thì tôi không nhìn thấy những vật dụng nào khác, à còn một hai cái quần xì và áo dú được treo trên giá nữa. Chỉ vậy thôi, rất đơn giản và mộc mạc.
Sau một hồi quan sát tôi bắt đầu lấy lại được chút bình tĩnh , Đào thì ngồi ở trên thành giường nhìn tôi chăm chú, tôi không để ý điều đó vì bận quan sát phòng Đào rồi, mãi cho tới khi Đào lên tiếng tôi mới biết cô đang chăm chú nhìn tôi
– Nhìn dữ hen, điều tra viên hay sao ta
Nghe Đào nói giọng điệu khá đáng yêu và thân mật, tôi như cởi mở được nút thắt trong lòng vì sự ngại ngùng.
Tôi trả lời :
– Quan sát cách sống cũng biết một phần tính con người, em khá giản dị nhỉ ?.
Đào nhìn tôi tỏ vẻ ngạc nhiên nói :
– Nhìn anh có vẻ khá trẻ mà nói chuyện như ông già nhỉ.
Tôi tiến lại cái ghế ” tình yêu ” nằm ngửa ra cho thoải mái rồi kê tay lên trán nói :
– Em đoán anh bao nhiêu tuổi mà khá trẻ.
Đào : Anh chắc chỉ hai lăm hai sáu là cùng, nhỉ ?
Tôi phì cười vì người ta đoán tuổi của mình khá trẻ, nhưng tôi lại ngược đời, không thích mình trẻ, thích người ta thấy mình già dặn và trải đời cơ. Tôi trả lời :
– Cảm ơn vì khen anh trẻ nha, anh chấp em bốn tuổi .
Đào thấy tôi phì cười khi đoán sai tuổi, cô nàng như bị chọc vào cái sĩ diện mà phản kháng lại :
– Em nói anh chỉ từng đó tuổi thôi, đừng có mà nổ. Chấp bốn tuổi là tuổi em cộng thêm bốn mới bằng anh á, nếu vậy thật thì kì lạ .
Tôi nhìn đào tỏ vẻ ngạc nhiên :
– kì lạ? Kì lạ làm sao, kì lạ thế nào ? ”
Đào :
– Kì lạ là em khá lớn tuổi rồi, cộng thêm bốn tuổi thì anh phải rất già, kì lạ , nổ một cách kì lạ .
Tôi mỉm cười trả lời :
– Nổ một cách kì lạ, haahaa, nghe thật thú vị.
Tôi đứng lên móc túi sau ra cái ví của mình dơ lên trước mặt Đào nói :
– Chứng minh anh nằm trong này, cá cược đi .
Sự thông minh trong câu trả lời của Đào khiến tôi ngạc nhiên :
– Cá cược, lại mấy cái trò cá cược , em thua thì phải làm theo ý anh chứ gì, quên đi
Chuẩn rồi, Đào nói trúng tim đen của tôi khiến tôi hơi ngạc nhiên, nhưng bản lĩnh tôi đâu có hèn kém như vậy, mặc dù bị người ta soi trúng tim đen vì nếu Đào thua cuộc tôi chắc chắn là sẽ nói ” nếu em thua em phải ngủ với anh ” . Nhưng đã bị soi trúng tim rồi, tôi đành phải bẻ lái đi hướng khác nghe cho nó gai góc và bản lĩnh hơn.
Tôi trả lời :
– No, nếu em thua anh, anh cho em chọn , không phải anh đề nghị . Ok chưa.
Bây giờ đến Đào ngạc nhiên vì cái cách tôi trả lời, cô nói :
– Chà, gai góc nhỉ, được thôi, nếu anh thắng cuộc thì em cho anh chọn điều kiện luôn, em không sợ, không lẻ tuổi em cộng thêm bốn tuổi là phải ra ba mươi tuổi, anh già như thế sao. Em không tin là nhìn anh vậy mà ba mươi tuổi được.
Tôi khá là cảm thấy vui trong lòng vì tôi thắng chắc rồi, hơn nữa cô gái này khiến tôi thấy khá thú vị, sự ngang tàng và bướng bỉnh làm tôi rất hứng thú.
Tôi tiến lại gần Đào, thì thầm vào tai cô :
– Nếu em cho anh chọn điều kiện người thắng cuộc , vậy trò chơi này kết thúc rồi, chuẩn bị tâm lí đi cô giáo.
Đào nghe tôi nói đến hai chữ ” cô giáo ” nên lộ rõ vẻ sửng sốt, chắc là không biết rằng trước khi tôi lên phòng này gõ cửa đã tìm hiểu kỉ trước rồi. Nhưng cô vẫn giữ sự điềm tĩnh và cứng rắn của mình với câu trả lời :
– Thua thì chịu, show đi anh nhà văn .
Giờ đến lượt tôi sửng sốt, tôi giật người lùi lại một bước vì bị shock nhẹ, ôi không tin nổi vào tai mình rằng cô giáo này biết tôi là anh nhà văn, lại gọi trúng cái tên mà tôi yêu thích ” anh nhà văn ” chứ không phải là ” nhà văn ” hay ” thằng nhà văn “.
Tới đây tôi cam đoan một điều rằng Đào cũng đã để ý vào hỏi về tôi trước đó rồi, nhưng cô luôn giữ thái độ lạnh lùng như không quan tâm đến tôi khiến tôi lại thấy thú vị hơn bội phần.
Tôi thầm nghĩ trong đầu . ” Tới đây là cô giáo chết chắc rồi.”
Chơi lô đề online 1 ăn 99 tại nhà cái Ld789. Giá lô: 21.680đ/điểm, đề 705đ/điểm.