Chơi Lô Đề 3 miền Bắc Trung Nam, tỷ lệ 1 ăn 99 tại nhà cái LODE3M Đảm Bảo lãi cao nhất, cam kết LODE3M là nhà cái uy tín, Nạp Rút siêu nhanh Xác Thực 100%, hỗ trợ siêu tốc 24/7 cùng tỷ lệ trả thưởng tốt nhất thị trường.

Buổi tối hôm ấy, không khí trong phòng như nặng nề hơn bình thường. Mẹ vừa đi tiệc về trong bộ áo dài xanh làm từ lụa mềm mại, ôm lấy thân hình hơi đậm người nhưng căng tràn sức sống. Đường cong của bà hiện lên rõ nét qua lớp vải mỏng, từ bờ vai tròn trịa, vòng eo đầy đặn nhưng vẫn gọn gàng, đến phần hông nở nang cân đối.
Bộ áo dài được may khéo léo, ôm sát vừa phải, nhấn nhá thêm vẻ quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành, từng trải nhưng vẫn giữ được nét hấp dẫn riêng biệt. Chiếc quần lụa trắng rũ xuống mềm mại, làm tôn lên dáng vóc bà khi đứng thẳng, khiến từng bước di chuyển của bà mang theo vẻ uyển chuyển tự nhiên. Trong bộ trang phục ấy, bà như một bức tranh hoàn hảo của sự mặn mà và dịu dàng, không hay biết rằng cơn bão giông đang chực chờ ập tới.
Tôi ngồi đối diện với Mẹ, cảm giác như một đứa trẻ đứng trước cánh cửa dẫn vào thế giới của sự trưởng thành, nhưng đồng thời cũng là một thế giới đầy tội lỗi và phản bội. Tôi cảm nhận được mỗi nhịp đập trong lồng ngực, mỗi hơi thở của mình đều trở nên gấp gáp hơn, biết rằng mọi thứ sắp tới sẽ thay đổi hoàn toàn cuộc đời của tôi và của bà.
Tôi nhìn bà, người mà tôi đã từng yêu thương và kính trọng như mẹ ruột, giờ đây đang đứng trước mặt, vô cùng tin tưởng vào tôi, không hề đề phòng. Cái cảm giác tội lỗi ấy lẩn khuất trong lòng, nhưng nó không đủ mạnh để ngăn cản quyết tâm của Tôi. Rồi tôi bắt đầu nói với bà về những điều mà tôi đã biết. Mỗi lời tôi nói ra, chẳng khác gì mỗi bước tôi tiến lại gần bà hơn, đều mang một chút lo lắng, một chút sợ hãi.
“Bà phải làm theo những gì tôi muốn.”
Tôi cố gắng giữ giọng của mình thật lạnh lùng, bình tĩnh nhất có thể. Và khi tôi nói ra tiếp yêu cầu đầu tiên của mình rằng tôi muốn bà phải quỳ xuống dưới chân tôi và làm những chức năng cơ bản của một động vật giống cái, tay tôi siết chặt thành nắm đấm, trái tim đập mạnh như muốn vỡ tung. Cảm giác hồi hộp, lo lắng của một đứa trẻ sắp phạm lỗi lần đầu làm tôi cảm thấy lạ lẫm. Tôi không biết liệu mình có thể dừng lại hay không. Tôi muốn nhìn thấy sự phục tùng, sự cam chịu của bà, nhưng mỗi lần bà nhìn tôi, ánh mắt ấy như một vết dao cắt sâu vào trái tim tôi. Ánh mắt bà tràn đầy thất vọng, đau đớn.
Dường như không thể tin nổi, người mà bà đã chăm sóc và yêu thương lại có thể yêu cầu một điều như thế. Làm sao có thể là tôi – đứa trẻ bà đã cưu mang, yêu thương như con ruột, người mà bà đặt tất cả hy vọng vào, người mà bà đã dành trọn trái tim và công sức để nuôi dạy, lại có thể đối xử với bà như vậy?
Bà muốn lên tiếng, muốn phản kháng, nhưng lời nói như không thể thoát ra khỏi cổ họng. Mọi sự căm phẫn, mọi nỗi đau đều nghẹn lại trong tim bà. “Con… con không thể làm vậy..” bà nghẹn ngào, đôi tay bà run rẩy. “Mẹ đã chăm sóc con, đã yêu con như con ruột. Con có biết con đang làm gì không? Con đang hủy hoại tất cả, hủy hoại chính bản thân con.”
Tôi nhìn bà, người phụ nữ từng trải, mạnh mẽ, nhưng giờ đây đang đứng đó, ánh mắt đã mất đi sự kiêu hãnh, chỉ còn lại sự lo lắng, thất vọng. Những năm tháng bà đã hy sinh vì tôi, bảo vệ và chăm sóc tôi giờ đây lại đang bị chính tôi xé nát. Cảm giác tội lỗi dâng lên trong lòng tôi, nhưng rồi, ngay lập tức, sự thỏa mãn lại bao trùm. Tôi như một con thú đang nhìn vào con mồi trước mặt mình, biết rằng nó đã ngấm đòn đau và việc nó khụy xuống chỉ còn là vấn đề thời gian.
Và rồi cuối cùng người đàn bà ấy đã quỳ xuống trước mặt tôi, hình ảnh ấy giống như một cảnh tượng nghẹt thở. Từng động tác của bà như chậm lại, mỗi cử chỉ đều nặng nề. Những ngón tay bà khẽ siết lại trên sàn, như một hành động của cơ thể khi con người ta cảm thấy mất hết mọi thứ. Thân thể bà còng xuống, như đã kiệt sức sau những năm tháng chiến đấu với cuộc sống, và giờ đây, trước mặt tôi, bà đã buông bỏ hết. Cái quỳ xuống ấy không chỉ là sự vâng lời, mà còn là sự đầu hàng trước một định mệnh mà bà không còn khả năng thay đổi. Đôi mắt bà, khi ngẩng lên nhìn tôi, như chứa đựng cả một đại dương cảm xúc.
Ánh mắt ấy không còn sáng trong như trước, mà phủ đầy lớp sương mờ của nước mắt. Dường như đang hỏi, đang trách móc, và đồng thời đang cầu xin. Một ánh mắt đau thương, không chỉ vì sự khuất phục, mà còn vì niềm tin và hy vọng cả đời bà đặt vào tôi giờ đây đã bị chính tôi chà đạp.
Lòng tôi như bị thắt lại, một cảm giác mủi lòng xâm chiếm. Tôi muốn dừng lại, muốn ôm lấy bà và xin lỗi, nhưng một thứ gì đó trong tôi lại khựng lại. Tôi nhìn người đàn bà đang quỳ dưới chân mình, bắt đầu thật sự cảm nhận được sức mạnh mà mình đang có. Trong tư thế quỳ này, tà áo dài của bà vô tình bị rũ sang một bên, để lộ ra cặp mông to tròn, cong vồng ra sau, căng phồng lên bên dưới lớp vải lụa mỏng của chiếc quần dài trông càng kích thích vô cùng. Sự hồi hộp của một đứa trẻ sắp phạm lỗi giờ đây chuyển thành sự thỏa mãn, như một con quái vật sắp được xổ lồng. Nếu tôi dừng lại bây giờ, mọi thứ sẽ tan biến, mọi cơ hội này sẽ mất đi vĩnh viễn. – TÔI CẦN PHẢI TÀN NHẪN.
Theo lệnh của tôi, bà đặt hai tay ra sau lưng, hai khủy tay ép sát vào nhau, khiến ngực bà ưỡn ra phía trước một cách gợi cảm. Áo dài vốn đã ôm sát, giờ càng làm nổi bật những đường cong đầy đặn của bà, để lộ rõ hình dáng của bộ ngực to đầy, khiến tôi cảm thấy một sự kích thích không thể cưỡng lại. Tư thế này cũng làm cho vòng ba của bà trở nên nổi bật hơn, cặp mông đầy đặn, hơi xệ nhưng vẫn to tròn, khiến chiếc quần lụa trắng căng ra, vẽ nên những đường nét gợi cảm. Đường nét một phần eo của bà lộ ra, rạn mỡ nhẹ nhưng vẫn khá cân đối, tạo nên bức tranh sống động.
Tôi lấy hết can đảm, đưa ngón tay xuống vùng cổ của bà, cảm nhận hơi ấm ở cổ họng, mạch đập nhanh và sự sống đang chảy dưới làn da hơi nhăn, mỏng manh. Ý thức trong tôi rõ ràng, đầu các ngón tay của tôi đang chạm vào sinh mệnh của một con người. Từ từ, tôi rê tay thấp dần xuống phía dưới, mỗi milimet đều như một bước tiến vào vực thẳm của sự tội lỗi. Bà khẽ co người lại, một phản xạ tự vệ cuối cùng, yếu ớt nhưng đầy bi thương, rồi bà hoàn toàn buông xuôi, như một con thú đã chấp nhận số phận.
Tay tôi chạm vào vùng ngực của bà, cảm nhận sự đầy đặn, sự nặng nề của một bầu ngực đã qua cái tuổi trẻ trung. Chúng có lẽ không còn săn chắc như của những cô gái trẻ nhưng lại mang đến một cảm giác kích thích mà tôi chưa từng trải qua. Tôi cảm nhận cơ thể bà qua lớp vải lụa mỏng manh, cả từng đường ren của chiếc áo lót ẩn bên dưới.
Tôi cầm cổ chiếc áo dài bà đang mặc bên ngoài, xé mạnh, âm thanh tàn nhẫn của tiếng vải rách vang lên trong không gian yên tĩnh. Chiếc áo lót kiểu shapewear màu trắng bên trong lộ ra, hoa văn tinh tế. Chiếc áo bó chặt làm cho vòng eo có tuổi của bà trở nên gọn gàng hơn, phần cúp áo ôm gọn bầu ngực to đầy đặn, làm chúng càng thêm nổi bật, khe ngực sâu đến mức làm tôi chết lặng. Tâm trí tôi như bị cuốn vào một cơn lốc của sự kích thích và tội lỗi. Tôi cảm nhận từng đường cong, từng sự rung động dưới đầu ngón tay…bầu ngực này, dù đã chịu ảnh hưởng của thời gian, vẫn mang một vẻ đẹp mê hoặc. Trong lòng tôi, sự hối hận và sự thỏa mãn đấu tranh khốc liệt.
Mỗi giây trôi qua khi tay tôi chạm vào bà, cảm giác như một phần tâm hồn của tôi đang mất đi. Nhưng đồng thời, một sự phấn khích, một sự sở hữu điên cuồng lại làm cho tôi muốn đi xa hơn, muốn khai thác nhiều hơn nữa từ cơ thể của người phụ nữ đã từng yêu thương tôi như con ruột.
Chiếc áo lót của bà quá đẹp và khiêu gợi, những đường nét tinh tế của nó, màu sắc nhã nhặn, khiến tôi không nỡ cởi bỏ. Tôi quyết định để nó lại trên người bà như một món đồ trang trí cho cuộc chơi của mình, không cởi hẳn nó ra mà chỉ nắm mép áo trên kéo mạnh xuống. Bầu ngực của bà không còn được cúp áo che chở, lập tức xổ tung ra, lớn và đầy đặn, hơi thỏng xuống nhưng vẫn giữ được vẻ căng tròn nhờ mép áo giờ đây chèn bên dưới. Áo lót, vốn là để bảo vệ, giờ không còn tác dụng đó nữa mà chỉ làm tăng thêm sự gợi dục của bà, biến bà thành một bức tranh sống động của sự kích thích và phơi bày.
Tôi cảm thấy mình như một kẻ săn mồi, như một con thú đang đùa giỡn với con mồi đã bị đánh bại, và điều này khiến tôi cảm thấy một sự khoái lạc đen tối.
Tôi, với sự thô bạo của một kẻ chiến thắng, chộp lấy một bên bầu vú của bà, vò mạnh, cảm nhận sự mềm mại, độ đàn hồi của nó dưới tay mình. Sự đầy đặn và trọng lượng của nó lại mang đến một cảm giác kích thích khác biệt, một sự phấn khích mà tôi chưa từng biết đến. Tôi cảm nhận từng đường nét, từng chút mềm mại và sự rung động của nó, cảm nhận được đầu vú của bà cộm lên dưới tay mình…..từng chút một, từng khoảnh khắc đều như một sự phản bội đối với những gì bà đã hy sinh cho tôi.
Rời tôi cởi quần ra, mang theo sự quyết đoán của một kẻ đã đánh mất bản thân vào trong dục vọng, để lại phía sau mọi giá trị đạo đức mà tôi từng được dạy. Khi chiếc quần rơi xuống sàn nhà, dương vật của tôi bật ra, dựng thẳng đứng như một biểu tượng của sự thèm khát, của sự chiến thắng đen tối. Nó đỏ ửng, mạch máu nổi rõ, đầu dương vật nhô lên, nhấp nhô theo nhịp tim đập, như một con thú đang sẵn sàng tấn công.
Người mẹ nuôi đã từng yêu thương tôi hơn bất cứ ai, đang quỳ dưới chân tôi, mắt bà mở to, đầy kinh hoàng và đau đớn khi chứng kiến cảnh tượng này. Bà không thể che giấu được sự thất vọng và cả sự tổn thương khi nhìn thấy dục vọng trần trụi của tôi. Đôi mắt bà như muốn nói lên tất cả những lời không thể thốt ra, nhưng rồi chỉ cúi đầu xuống, không phải vì sự khuất phục mà vì không thể chịu đựng được cảnh tượng đó, một sự phản bội đến từ chính đứa con bà đã nuôi dưỡng và yêu thương.
Tôi nâng cằm bà lên, buộc bà phải nhìn thẳng vào cái dương vật đang dựng đứng, đỏ ửng của mình. Đôi môi của bà run rẩy, cố gắng giữ lại chút ít tôn nghiêm cuối cùng, nhưng tôi, với sự thô bạo của một kẻ chiến thắng, bóp mạnh, làm cho chúng tách hẳn ra, hé mở như một lời mời gọi đầy nhục nhã. Tôi từ từ nhét cái dương vật đầy nhựa sống của mình vào cái miệng nhỏ bé ấy, nhìn đôi môi của bà dần mở rộng ra và bao trùm lấy cậu nhỏ của tôi, cho đến khi dương vật của tôi cắm ngập hoàn toàn trong cái lỗ miệng của bà.
Một cảm giác ấm áp, ẩm ướt, đê mê bắt đầu lan tỏa, kích thích đến khó chịu, một sự thỏa mãn nhục dục mà tôi chưa từng biết đến. Khi đầu dương vật chạm vào cái cổ họng nhớt nhớt của bà, bà khẽ quặn người theo phản ứng tự nhiên của cơ thể trước sự xâm phạm thô bạo của đứa con ngỗ nghịch, và một dòng nước mắt lăn dài từ khóe mắt. Đôi mắt lúc này không còn là ánh nhìn yêu thương, mà là sự thất vọng, sự đau đớn và một sự chấp nhận bất đắc dĩ với số phận.
Tôi từ từ kéo cặc của mình ra khỏi cái miệng nhỏ bé của bà, chỉ để sau đó đẩy nó vào lại, mỗi cú đẩy đều mang theo sự thô bạo của một kẻ không còn biết xấu hổ. Cảm nhận từ từ cái cảm giác đê mê đó, từ những chiếc răng thỉnh thoảng khẽ cọ vào, tạo nên những cơn kích thích sắc bén, đến cái đầu lưỡi mềm mại, lướt qua như một sự dụ dỗ đầy đê mê. Rồi đến cái ấm áp, nhớt nhớt từ cuống họng, một cảm giác như đang bị nuốt chửng vào trong một vực thẳm nhục dục.
Cứ thế, tôi chầm chậm trượt tới trượt lui trong cái miệng bé nhỏ, cảm nhận sự co bóp yếu ớt của nó, như một sự phản kháng chẳng đáng kể trước sự chiếm hữu của tôi. Sự kích thích đó dần làm cho dương vật của tôi cương cứng hẳn, nở to dần trong cái lỗ miệng chật chội ấy cho đến khi đạt đến kích thước tối đa của nó, như một con quái vật đang dần được giải phóng hết sức mạnh, sẵn sàng xé nát mọi thứ trước mặt.
Những cú thọc của tôi ngày càng nhanh và mạnh hơn, như một con thú đang điên cuồng với con mồi của mình. Tôi không còn quan tâm đến gì xung quanh, để mặc cảm xúc mình dẫn dắt vào một cơn lốc của dục vọng đen tối. Bà quỳ dưới chân tôi, cơ thể căng cứng, chỉ biết gồng người lại, co giật theo từng cú thọc mạnh mẽ, như một nạn nhân trong một buổi hành hình nhục dục, không còn khả năng chống cự. Mặt bà căng lên, gân cổ nổi rõ như những sợi dây, gương mặt đỏ bừng, đôi mắt mở to như muốn trồi ra, hằn lên những tia máu ti ti, ánh nhìn dại đi.
Trán bà lấm tấm mồ hôi, tóc bết lại, dính chặt vào da, tạo nên một bức tranh của sự tuyệt vọng và đau đớn. Thỉnh thoảng, tôi rút dương vật ra khỏi miệng bà để bà có thể hít thêm oxy, chỉ chờ có thế, bà cố gắng hít thở, lấy thêm dưỡng khí vào phổi trước khi dương vật của tôi lại lấp đầy khoang miệng bà, tiếp tục cuộc hành hình nhục dục này.
Không gian yên lặng, chỉ còn nghe thấy tiếng thở gấp gáp, hơi thở khản đặc, nặng nề của bà. Và tiếng òng ọc phát ra từ cổ họng do nước dãi từ miệng bà tiết ra ngày càng nhiều, không kiểm soát được, tạo thành những dây dài, nhớt nhợt, rơi xuống mặt đất giữa hai đùi bà. Lớp trang điểm của bà, từ những đường kẻ mắt sắc nét đến lớp phấn má hồng nhẹ nhàng, giờ đây đã tan chảy, hòa lẫn với nước mắt và mồ hôi, tạo nên một bức tranh méo mó của sự đau khổ và tan vỡ.
Những đường mascara chảy dài trên gương mặt, để lại vệt đen nhòe, phấn nền loang lổ, và son môi lem nhem, tất cả đều nhày nhụa như một lời tố cáo về sự tàn nhẫn mà bà đang phải chịu đựng.
LODE3M.COM - Chơi lô đề 3 miền 1 ăn 99 uy tín: Lô 21.680đ/điểm, Đề 710đ/điểm.

Bài Viết Liên Quan
- Đêm giao thừa sung sướng
- Loạn luân thời chiến: Mẹ tôi tình tôi
- Bố chống nàng dâu
- Cô vợ khát tình
- Linh Nga
- Nhật ký hành trình đến với mẹ
- Hành trình nữ thần hóa điếm (Phần 2)
- Hành trình nữ thần hóa điếm (Phần 1)
- Đụ bà chủ đa tình
- Chị Huyền hàng xóm
- Bắn tinh vào lồn con dâu
- Con dâu lại không mặc quần lót à?
- Vợ chồng dâm đãng
- Hai anh em cùng đụ mẹ
- Phẩm giá con dâu