Chơi Lô Đề 3 miền Bắc Trung Nam, tỷ lệ 1 ăn 99 tại nhà cái LODE3M Đảm Bảo lãi cao nhất, cam kết LODE3M là nhà cái uy tín, Nạp Rút siêu nhanh Xác Thực 100%, hỗ trợ siêu tốc 24/7 cùng tỷ lệ trả thưởng tốt nhất thị trường.
Sáng thứ 7, Dung đạp xe đến gửi tại 1 địa điểm giữ xe kế bên trường, lúc này Tân cũng đã đến, Dung mặc bộ áo dài ôm sát lộ ra những đường cong tuyệt đẹp, khiến Tân thích thú nhìn thèm thuồng, trong đấu Tân nghĩ… “Hôm nay phải lột bộ áo dài kia ra mới được…”… Dung cười tươi với Tân rồi leo lên chiếc Spacy sành điệu. Dung ngồi cong mông phía sau khiến cho những người đàn ông ngoài đường nhìn như muốn xuyên thấu lớp vải mỏng của chiếc quần dài.
Tân: Lần đầu anh thấy em đi bộ với áo dài. Đẹp quá.
Dung: Hihi… cảm ơn nha. Đi chơi mà mặc áo dài, anh có ngại không đó?
Tân: Không, đẹp mà em.
Dung: Dạ.
Tân: Em muốn đi đâu?
Dung: Em không biết. Hôm nay em là của anh, anh đưa em đi đâu thì em đi đó.
Tân: Haha… hứa nha… đi đâu cũng đi phải không?
Dung: Dạ, đừng đem bán em là được.
Tân: Ngu gì bán? Hê hê…
Dung: Dạ, để ăn cho sướng anh ha.
Tân cười lớn và thầm nghĩ trong đầu… “Ngon rồi, nhỏ này cũng thuộc dạn nứng lồn rồi đây…” Dung vòng tay ôm lấy hông Tân, cặp vú dựa sát vào lưng Tân, khiến cho Tân càng thêm phấn chấn khẳng định hôm nay sẽ chơi được nhỏ này. Tân vừa ly dị vợ, thỉnh thoảng tới cơn thèm thì cũng đi chơi gái, nhưng Tân thuộc dạng không có nhu cầu cao, một phần do ảnh hưởng của việc chơi hàng trắng (Heroin), chính vì là con nhà giàu, tiền bạc dư thừa nên cũng thuộc dạng ăn chơi có số, vợ con nói không nghe nên đành chia tay.
Lần đầu nhìn thấy Dung, Tân đã bị hớp hồn vì vẻ đẹp của Dung, đến hôm nay thì trong đầu Tân vẫn có ý nghĩ là kua Dung và chịch xong rồi thôi, không một chút tình cảm gì. Tân chở Dung vào 1 quán cafe ven sông lộng gió. Sau khi ngồi uống nước nói chuyện vài câu thì Tân đến xe mở cốp ra đem đến cho Dung 1 hộp quà.
Tân: Anh tặng em nè.
Dung: Ôi, sao lại tặng em? Hôm nay là ngày gì đâu mà tặng quà.
Tân: Quà kỷ niệm lần đầu mình đi chơi chung.
Dung: À, cảm ơn anh. Em mở ra được không?
Tân: Được, em mở ra đi.
Dung mở hộp quà thì trong đó có 1 chiếc điện thoại Nokia, Dung quá bất ngờ với món quà rất sành điệu này.
Dung: Trời đất, anh tặng em hả? Mắc tiền lắm đó.
Tân: Ừm, chuyện nhỏ mà, nó gọi được rồi đó, anh đã mua sim cho em.
Tân lấy điện thoại ra gọi vào số của Dung, thấy Dung luống cuống không biết sử dụng, Tân bắt đầu si mê vẻ đẹp hồn nhiên của cô bé này, ngây ngô và đáng yêu. Tân tận tình chỉ cho Dung cách sử dụng điện thoại, chỉ vài phút sau là Dung biết sử dụng. Đối với một cô gái học sinh như Dung thì chiếc điện thoại di động rất là to lớn, vì ngày ấy điện thoại di động chỉ dành cho những người giàu có sử dụng. Ngồi trò chuyện, càng lúc Tân càng thấy Dung đáng yêu, những suy nghĩ chơi bời qua đường trong suy nghĩ của Tân nhỏ dần đi.
Gần đến giờ trưa, Tân chở Dung vào 1 quán ăn, cũng gần sắp tới cữ (hút heroin) của Tân, trong người cũng bắt đầu khó chịu, nước mắt nước mũi cũng bắt đầu ướt ướt, Tân khui 2 chai bia rồi rót cho Dung 1 ly.
Tân: Em uống đi.
Dung: Em không biết uống.
Tân: Cứ uống đi em, không sao đâu. 1 chai không say đâu.
Dung nghe lời và uống 1 ngụm, thấy đắng đắng nhưng không khó uống lắm, Dung làm 1 hơi hết nửa ly. Cả 2 ngồi ăn uống khoảng 30 phút, Tân nhận ra cữ hút hàng trắng của mình đã tới, không thể chịu được nữa, khó chịu. Dung nhận thấy Tân có biểu hiện khác thường.
Dung: Anh, anh sao vậy?
Tân: Chắc anh trúng gió.
Dung: Em cũng nghĩ vậy, em đưa anh đi bệnh viện nhé.
Tân: Không, không cần đâu, em gọi tính tiền rồi chở anh về nhà nhé.
Dung: Dạ.
Tính tiền xong, Dung vội vã đưa Tân ra xe chạy về quán karaoke, đám nhân viên quá quen với hình ảnh Tân như vậy nên biết cần phải làm gì. Dũng xuống xe và đi nhanh vào phòng, thằng nhân viên dẫn xe vào để lại một mình Dung đứng chưng hửng ở trước cổng karaoke. Một con nhỏ nhân viên thấy vậy nên ra mới Dung vào phòng làm việc của Tân ngồi chờ, ngồi trong phòng ông chủ sang trọng, trên tay cầm chiếc điện thoại di động, Dung thấy mình thật sang trọng, rất ra dáng bà chủ. Bất chợt Dung nghĩ đến thầy B, Dung nhớ số đúng 1 số điện thoại thầy B vì cũng chỉ có thầy B là có điện thoại di động. Dung bấm số và hồi hộp chờ bên kia alo, cuộc điện thoại đầu tiên gọi bằng điện thoại di động. Thầy B bắt máy.
Thầy B: Alo, Bằng xin nghe ạ.
Dung: Alo… hihi… đoán xem ai nè.
Thầy B: Ai vậy? Không đoán được.
Dung: Thầy, em nè… Dung.
Thầy B: Hê hê… Dung nào? Nhiều người tên Dung mà.
Dung: Em… Dung nè, không nhận ra thiệt hả?
Thầy B: Ừm, phải Dung thích mút ku tui không?
Dung: Thích cái đầu anh đó, nói bậy… đang ở đâu mà nói bậy quá zạy?
Thầy B: Đang ở nhà, không có ai nên thoải mái, em về rồi hả?
Dung: Không, em đang ở chỗ karaoke của bạn em nè, em gọi anh bằng đtdđ đó, anh ấy mới mua cho em.
Thầy B: Ồ, nó giàu dzữ ha.
Dung: Dạ, cũng thích.
Thầy B: Sáng giờ nó làm gì chưa?
Dung: Chưa… hihi… hỏi kỳ…
Thầy B: Ừm, chưa thì về đây đi… tui chơi…
Dung: Hứ… đang hứng nè… hihi… nhưng không có xe về vì đi chung xe. Mấy giờ cô về?
Thầy B: Cô đi về bên nhà rồi, bên nhà có đám, chắc tối mới về.
Dung: Dạ, vậy xíu nữa còn thời gian thì em qua. Anh lưu số của em nè.
Thầy B: Ừm. Để anh lưu lại.
Bất ngờ Tân đi vào phòng, Dung luống cuống tắt điện thoại… “em… em cúp máy nha…”
Tân: Em nói chuyện điện thoại hả?
Dung: Dạ.
Tân: Sử dụng quen chưa?
Dung: Da, quen rồi.
Tân: Chắc em gọi cho… chú em.
Dung… Không… không phải chú hôm trước đâu… em… em gọi cho thầy em.
Tân: Ừm, anh hỏi chơi thôi, em không cần căng quá vậy. Hihi… em lên phòng anh chơi, anh nói tụi nhỏ làm ít đồ ăn rồi.
Dung: Dạ.
Dung đi theo Tân lên tầng 3 của quán karaoke, 1 căn phòng rộng lớn, có gắn máy điều hòa, có 1 bộ bàn ăn nhỏ dành cho 2 người, 1 góc trong phòng là chiếc giường rộng lớn. Dung quan sát căn phòng rồi kéo tà áo dài qua 1 bên ngồi xuống chiếc ghế tại bàn ăn. Tân khui 2 lon bia rồi gắp đồ ăn cho Dung.
Tân: Em ăn đi.
Dung: Anh có sao không? Có đỡ chưa?
Tân: Không sao. Anh uống thuốc là hết ngay. Em ăn đi.
Dung: Em, em không muốn ăn, thấy no rồi.
Tân: Anh cũng vậy, hay là mình uống nhé.
Tân và Dung cụng ly rồi uống 1 hơi hết gần li bia. Tân đứng lên và tiến lại phía Dung, cúi xuống kê miệng vào hôn lên môi Dung, ngay lập tức Dung đáp lại nụ hôn 1 cách nhiệt tình, Cả hai bắt đầu cuồng nhiệt hơn, Tân kéo Dung lại chiếc giường nằm ngửa ra, tân vừa hôn vừa mò các nút trên áo dài cởi ra thật nhanh, Dung cũng đáp lại bằng cách cởi nhanh chiếc áo thun trên người Tân ra, kéo khóa quần Tân ra và lôi con ku Tân ra bắt đầu vuốt ve, Dung khá thất vọng vì ku của Tân nhỏ hơn so với thầy Bằng, mà nó cũng không được cứng nữa, tân cởi áo ngực Dung ra và bắt đầu bú mút, bóp nắn, Tân mò xuống chim Dung, tìm khóa quần để mở thì Dung ngăn lại.
Dung: Anh, em phải đi tắm, sáng giờ đi ngoài đường…
Tân đồng ý buông Dung ra, Dung nhanh chân chạy vào nhà tắm.
Tân: Dầu gội và khăn tắm của anh có trong đó.
Dung: Dạ, em có thấy.
Tân cởi nốt chiếc quần còn đang dính trên chân mình và nằm ngửa ra giường khoan khoái, vì sắp được chơi con nhỏ xinh đẹp và đúng gu của mình. Bất ngờ điện thoại của Dung đổ chuông tin nhắn, tiếng nước chảy trong nhà tắm khá to nên Dung không nghe thấy tiếng chuông, Tân tò mò đi lại phía điện thoại nhìn vào màn hình… Thầy Bằng: ‘Em đi tới đâu rồi? Thèm quá rồi nè, nhanh lên. ‘
Tân đoán ra thầy Bằng chính là ông chú hôm trước, Tân mở điện thoại và nhắn lại: “Em đang đi, thèm gì vậy?”…
Tin nhắn trả lời: “Thèm chơi học trò dâm đãng. Hihi”…
Tân nhắn lại… “Anh chờ em xíu”…
Tân để điện thoại xuống vị trí cũ và lên giường nằm. Dung trần truồng bước ra, cặp vú to tròn, núm vú hồng hồng, chùm lông đen tuyền ngay chim… Tân ngắm nhìn rồi vội vàng kéo Dung đè xuống giường.
ân hôn ngấu nghiến Dung rồi nhanh chóng chuyển xuống phần dưới, làm qua loa cặp vú rồi nhanh chóng bú mút cái chim non của Dung, tốc độ khá nhanh và cũng không thấy sự nhiệt tình, Dung chủ động tạo cảm hứng cho mình bằng cách tự bóp vú và xe xe đầu vú, Tân nằm ngửa ra, Dung hiểu ý liền chồm lên người Tân và liếm láp khắp cơ thể Tân, tới phần BJ con ku thì Dung nhận thấy ku của Tân khá nhỏ so với của thầy Bằng, đây là con ku thứ 2 mà Dung biết. Sau một lúc bú mút, Tân cảm thấy mình sắp không chịu được nữa nên vội vàng đẩy Dung ra, chồm người lên đầu giường lấy hộp bao cao su.
Dung: Gì vậy anh? Bcs hả?
Tân: Ừm, để an toàn em à, em không biết hả?
Dung: Dạ, lần đầu em thấy.
Tân: Mấy lần trước em không dùng bcs?
Dung (ngại ngùng khi Tân nói vậy): Ơ… ừm… dạ.
Tân mang bcs vào rồi đè ngửa Dung ra, quẹt quẹt con ku vào chim Dung rồi đâm mạnh vào, cảm giác con ku nhỏ chui vào không được thích nhiều như của thầy bằng, nhưng Dung vẫn cố gắng giả vờ rên rỉ để tạo cảm hứng cho Tân. Vì là dân chơi hàng trắng nên Tân cũng không có nhiều sức khỏe để làm mạnh, đẩy đưa trên người Dung được khoảng 5 phút thì Tân kéo Dung ngồi lên người mình, lúc này Dung là người chủ động nhún nhảy trên người Tân, Dung cảm thấy Tân co giật, con ku trong lồn Dung giật giật vài cái, cảm giác lần đầu như thế, Dung cảm thấy lạ lạ và cũng có hứng khởi, thì ra cảm giác con ku giật giật trong lồn là như thế. Dung cũng bắt đầu có cảm hứng, nhấp nhổm nhanh hơn, nhưng chỉ khoảng vài phút thì con ku của Tân xìu xuống, mêm èo. Dung tuột xuống khỏi người Tân năm ngửa ra giường giả vờ thở hổn hển. Tân cũng thở dốc, người toát mồ hôi.
Một lúc sau, Tân đứng lên đi về phía bàn ăn lấy lon bia uống 1 ngụm, ánh mắt Tân bắt gặp chiếc điện thoại, Tân ngồi xuống ghế và nói.
Tân: Em, anh muốn quen em đàng hoàng, lâu dài.
Dung: Dạ, em cũng muốn vậy.
Tân: Ừm, lúc nãy anh có xem tin nhắn điện thoại của em.
Dung: Dạ, có tin nhắn hả?
Tân: Ừm… thầy Bằng là ai?
Dung (tái mặt): Dạ… ừm… thầy là thầy em.
Tân: Thầy gì mà nhắn tin hẹn hò? Anh đoán đó là ông chú hôm bữa đi cùng em.
Dung: Dạ… tại em… em…
Tân: Anh nói em nghe, anh biết em bị lão ta dụ dỗ.
Dung (ngồi dậy và kéo tấm mền che người): Dạ… em không xứng đáng với anh…
Tân: Em khờ quá… đó là chuyện trước kia, anh không quan tâm, nhưng bây giờ nếu tụi mình quen nhau, em phải chấm dứt với ông ta. Em và ông ta chênh lệch quá.
Dung: Dạ, em sẽ chấm dứt ngay.
Tân: Ừm, anh xoá số điện thoại nha, ai lại để tên người yêu là thầy bao giờ. Điện thoại này là để anh gọi cho em và em gọi cho những ai cần thiết thôi.
Dung: Dạ.
Tân lấy điện thoại mở ra tính xóa số điện thoại, nhưng chợt nghĩ đến 1 việc, Tân gọi đến số điện thoại của thầy Bằng. Bên kia bắt máy rất nhanh.
Thầy B: Alo, tới đâu rồi vợ nhỏ?
Tân: Ai là vợ nhỏ ông?
Thầy B (hoảng hốt): Ơ… ai… ai vậy?
Tân: Tôi là bạn trai của Dung… thằng “Tân Của” đây, có nghe tên tôi chưa?
Thầy B: Ơ… có… có nghe…
Tân: Ừm, nè ông già, chơi thế đủ rồi nha… tránh xa Dung ra. Hiểu không?
Thầy B: Ờ… hiểu rồi… xin lỗi…
Tân: Ừm, đéo thích nói nhiều nha, chém chết mẹ ông à.
Thầy B: Ơ… hiểu.
Tân cúp máy, Dung ngồi trên giường mặt tái xanh không còn 1 giọt máu, run run… Tân xoá số điện thoại rồi đến bên cạnh Dung.
Tân: Em đừng sợ, anh lo cho em thôi mà.
Dung: Dạ.
Tân: 3 5 7 Em đi học thêm Toán đúng không?
Dung: Dạ.
Tân: Anh nhớ hết lịch học của em đó. Hihi… anh chở em đi học nhé.
Dung: Ơ… thôi anh… anh đưa em về trường lấy xe được rồi.
Tân: Thôi, trễ giờ học, anh chở em đi luôn.
Dung: Anh… anh đưa em qua… nhà thầy…
Tân: Ừm, thì qua nhà ông thầy Toán. Anh biết mà, đi cùng em mấy lần rồi, hôm nay mới chở em đi nè.
Dung nhận ra là tân không biết người đàn ông trong điện thoại là thầy Bằng, cũng không có nhớ được mặt của thầy Bằng hôm 2 thầy trò vào karaoke, có lẽ do trời tối. Biết vậy nên Dung đồng ý cho Tân chở đến nhà thầy Bằng.
Xe Tân dừng trước nhà thầy Bằng, Dung xuống xe rồi đi vào với tà áo dài ôm sát, Tân nhìn theo thích thú.
Tân: Em nè, học xong alo anh nhé, anh đi càfe.
Dung: Dạ anh.
Dung vào trong nhà, thầy B đứng ở cửa sổ nhìn ra thấy Tân chở Dung đến, đoán biết đây là kẻ vừa điện thoại cho mình.
Thầy B: Nó đó hả?
Dung: Dạ.
Thầy B: Sao nó đến đây? Nó có biết mặt thầy không?
Dung nhìn vẻ sợ sệt của thầy B thấy mắc cười, lườm yêu ông thầy rồi ghẹo.
Dung: Biết, nó đi kéo giang hồ đến chém thầy… à không, chém chồng già dâm tặc… hihi.
Thầy B: Giỡn hoài, giờ này còn giỡn được.
Dung: Hihi… anh đừng lo, nó không biết gì hết đâu, tại lúc nãy anh nhắn tin không đúng lúc. Nó gen đó, nhưng không biết người nhắn tin trong điện thoại là anh.
Thầy B: Ừm. Mà lúc đó đang ở đâu mà để nó đọc tin nhắn?
Dung: Em… em đang tắm…
Thầy B: Tắm hả… chơi xong rồi tắm hả?
Dung: Không… kỳ cục…
Thầy B: Vậy chứ sao?
Dung: Thì… đi nguyên ngày, dơ… nên đi tắm…
Thầy B: Tắm xong rồi sao?
Dung: Thì… chơi… vậy được chưa?
Thầy B: À… à… ghê ha… sướng rồi ha…
Dung: Sướng gì… của nó nhỏ xíu, mà làm không có thích gì hết.
Thầy B lại ghế ngồi, vẫn còn run, đốt điếu thuốc hút, Dung nhìn thầy B nhả khói thuốc, khẽ mỉm cười.
Dung: Anh yên tâm đi… em có cách dấu nó, không có sao.
Thầy B: Ừm, vẫn còn run nè… mà… còn có 1 tháng nữa là em ra trường rồi, lỡ có chuyện gì.
Dung: Ra trường thì vẫn gặp nhau được mà… em có cách sắp xếp.
Thầy B: Ừm, còn việc ngày mai có hẹn với mấy người bên Sở, chắc huỷ hẹn ha em.
Dung: Em không biết nữa… tùy anh thôi.
Thầy B: Ừm, để anh điện thoại huỷ hẹn.
Dung: Từ từ đi anh… đến tối em thu xếp được sẽ báo anh biết.
Thầy B: Ừm, anh cũng tụt hứng luôn.
Dung: Hihi… em thì không… làm với nó xong mới thấy anh chơi là thích nhất. Hihi.
Thầy B: Hê hê… dâm đãng quá nha… mấy thằng bạn a còn giỏi hơn anh nhiều, anh chỉ là đệ tử.
Dung: Vậy á? Hihi, giỏi hơn gì nè?
Thầy B: Thì… giỏi hơn… mai gặp đi rồi biết.
Dung: Vậy á? Có mấy ông?
Thầy B: 4 Ông.
Dung: Anh nữa là 5 hả?
Thầy B: Ừm, 5 anh em trên 1 chiếc xe tăng. Haha.
Dung: Hihi… đừng có mơ nhé, thấy ghê… 1 mình anh là em chịu không nổi rồi… giỡn xíu thôi… cái mặt hớn hở kìa…
Thầy B: Hì hì… thì giỡn… có gì đến tối em báo anh biết nha. Để hẹn lại với người ta.
Dung: Ừm, thì em đi vì việc của anh thôi đó nha. Đừng có tầm bậy mấy chuyện kia… giết chết à…
Dung lườm yêu ông thầy rồi đứng lên nhìn ra ngoài đường, tay bấm điện thoại.
Dung: Anh hả… anh đón em đi… thầy bệnh… dạ, em được nghỉ… dạ, thôi… thầy không cần đâu anh… đừng mua… alo…
Dung quay qua thầy Bằng nói: Nó mua cho thầy mấy hộp sữa, vì em nói thầy bệnh. Hihi.
Thầy B: Nó tốt ghê ha.
Dung: Dạ, chu đáo, tốt với em lắm. Nó mà chơi giỏi như thầy nữa là hoàn hảo. Hihi.
2 thầy trò nhìn nhau cười to, một lúc sau Tân đến nơi, Dung chạy ra lấy mấy hộp sữa đưa vào cho thầy Bằng, Tân không vào vì thấy ngại tiếp xúc với thầy cô. Dung để mấy hộp sữa lên bàn, trong khi thầy bằng vẫn ngồi ở ghế nhìn Dung tủm tỉm cười.
Dung: Cười cái gì… uống sữa đi nha… uống đi rồi ngày mai trả lại cho tụi sữa… ở dưới…
Thầy B: Hê hê… có mà… yên tâm, ngày mai có nhiều loại sữa cho em luôn.
Dung: Thôi nha, bỏ cái suy nghĩ đó đi nha… em về đó.
Dung bỏ đi ra ngoài rồi leo lên xe Tân phóng đi. Ông thầy nhìn theo thở phào nhẹ nhõm. Tân chở Dung về trường lấy xe rồi đi theo về tới đầu hẻm nhà Dung. Tân phóng xe về nhà chuẩn bị cho cữ hút tiếp theo, Dung vào nhà, vội vàng cắm sạc điện thoại 1 cách cẩn thận, thay đồ đi tắm rồi lăn ra giường nằm, 1 ngày đi nhiều và trải qua nhiều cảm xúc khiến cho Dung mệt, ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
6h tối, Mẹ Dung lên gọi xuống ăn cơm, Dung tỉnh dậy rửa mặt, ăn cơm rồi chạy lên phòng thật nhanh, rút sạc điện thoại. Có tin nhắn của Tân… “Ngày mai em làm gì? Có được ra khỏi nhà không?”… “Anh tính đi đâu hả?”… điện thoại đổ chuông, Dung bắt máy.
Dung: Alo… em nghe nè anh.
Tân: Nhớ em… muốn nghe giọng của em.
Dung: Hihi… em mới ngủ dậy, tính điện thoại cho anh nè.
Tân: Ừm… anh tính rủ em đi Vũng Tàu với đám bạn.
Dung: Ngày mai hả anh? Em ngại…
Tân: Ừm, ngại gì em, bạn trong công việc thôi.
Dung: Dạ, ngày mai em cũng tính đi học bù, hôm nay thầy bệnh nên nghỉ đó.
Tân: Ồ, vậy em đi học đi, gần cuối năm rồi, ráng tốt nghiệp nha.
Dung: Dạ. Vậy mai anh đi khi nào về?
Tân: Sáng thứ 2 anh về.
Dung: Dạ, vậy sáng thứ 2 em đi học một mình.
Tân: Ừm, ráng lên nha em, anh sẽ mua quà về cho em.
Dung: Dạ, em học bài đây, ngày mai đi công việc thuận lợi nhé anh.
Tân cúp máy rồi tươi cười, thật ra Tân cũng phân vân giữa việc giới thiệu Dung với đám bạn, vì ngày mai chỉ là cuộc hẹn đua xe ra Vũng Tàu, cáp kèo đua xe và hút hàng trắng, có Dung đi theo thì sợ Dung sẽ shock, nên việc Dung bận thì cũng là thuận lợi cho việc đi ăn chơi của Tân.
Dung cúp điện thoại rồi nhẩm số điện thoại của thầy Bằng rồi bấm số, đầu dây bên kia nghe máy.
Thầy B: Alo.
Dung (giả giọng đàn ông): Alo… có phải ông là người hay chơi con Dung?
Thầy B (nhận ra Dung giả giọng): Ừm, vì nó dâm quá, chơi cho nó bớt dâm.
Dung: Hừm, nó dâm lúc nào hả?
Thầy B: Dâm lúc ăn… chuối…
Dung: Vậy có muốn cho nó ăn chuối nữa không?
Thầy B: Qua đây mà ăn, luôn sẵn sàng.
Dung: Hihi… chồng già mất nết… nói vậy hoài…
Thầy B: Nói đúng mà. Hê hê.
Dung: Đúng con mắt á… ngày mai em đi được nha. 10h qua địa chỉ xyz phải không?
Thầy B: Ừm, an toàn không?
Dung: An toàn, ngày mai nó đi việc ở Vũng Tàu… em thì đi ngoại tình với chồng già. Hihi.
Thầy B: Hê hê… để anh điện thoại mấy thằng kia chuẩn bị súng ống ngay mai bắn cho hoành tráng.
Dung: Trời, không giỡn nha, em không thích vậy đâu, đàng hoàng thì em đến, không là em ở nhà.
Thầy B: Giỡn đó, ngày mai đến đúng giờ nha, vì công việc thôi. Mấy chuyện kia là không có đâu.
Dung: Ừm, em không nghĩ a có gan như vậy.
9h sáng hôm sau, Dung mặc 1 chiếc váy màu đen ngắn qua đầu gối, áo sơ mi voan mỏng lộ rõ áo ngực màu đen phía trong, khoác thêm chiếc áo gió xắn tay cao, nhìn rất xì teen, make up nhẹ rồi đứng soi gương chuẩn bị đi đến điểm hẹn. Dung đạp xe đến điểm giữ xe gần trường rồi đón 1 chiếc xe ôm đến điểm hẹn. Sớm hơn giờ hẹn 15p, điểm hẹn là 1 khu du lịch sinh thái nằm ven sông Saigon, Dung đi dạo 1 vòng ngắm cảnh, Dung ngồi nghỉ tai chiếc xích đu. Bỗng có 1 người đàn ông đến nói chuyện.
Ông Du: Chào cô bé, đi đâu 1 mình vậy?
Dung ngước lên nhìn, trước mắt Dung là 1 người đàn ông tầm tuổi thầy B, dáng cao, ốm người, ông ta đeo 1 cái máy chụp hình, áo khoác jean, nhìn khá là nghệ sĩ.
Dung: Dạ, chào chú. Con có hẹn với bạn.
Ông Du: Ờ, chào cưng, anh tên Du, nãy giờ anh chụp hình bé, vì bé xinh quá. Cho phép anh chụp vài kiểu nữa nha.
Dung: Ồ, ngại quá… con… à, em có gì đẹp đâu mà chụp.
Nói thế chứ Dung vẫn đứng lên theo chỉ dẫn của ong Du, tạo dáng chụp vài kiểu hình. Sau đó Dung và ông Du trao đổi số đt. Câu chuyện 2 người đang trở nên thân thiết hơn thì Dung có đt của thầy B. Dung vào ngồi vào 1 chiếc ghế khẽ chào mọi người. Thầy B giới thiệu mọi người, ông hòa đậm người, có bụng bia giống thầy B, ông Tuy dỏng cao, nhìn có vẻ già nhất nhóm, ông Tài thấp người nhất, da đen, nhưng nhìn có vẻ khỏe trẻ nhất nhóm. Còn thiếu 1 người đến trễ, đó là ông Du vừa lúc nãy chụp hình cho Dung. Khi ông Du đến dĩ nhiên là không phải giới thiệu vì cả 2 đều nhận ra nhau.
Vở kịch bắt đầu, cả đám nói về việc chuyển công tác của thầy B, làm khó dễ đủ kiểu, nhưng cả đám mắt luôn liếc lén nhìn vào khe hở tủ chiếc áo khoác của Dung, úp úp mở mở là bầu ngực trắng phau của cô gái.
Ông Tuy được phân công là sếp lớn nhất trong đám, ông ta có vẻ là người nghiêm nghị nhất. Nói chuyện nhưng mọi người vẫn gọi món ăn và uống bia. Dung từ chối uống vì còn nhỏ.
Ông Tuy: Mọi việc cứ để tồi tính nhé anh Bằng. Còn tùy thuộc vào thái độ của anh thế nào.
Thầy Bằng: Dạ, cảm ơn anh.
Thầy Bằng nhìn mấy thằng bạn cứ hau háu vào Dung cũng bắt đầu thấy không vui, suy nghĩ trong đầu sao lại dại thế này, biết đâu có thằng nào cao tay hớt luôn con bé thì toi đời, ngồi kế bên Dung nên thỉnh thoảng thầy B lại để tay xuống đùi Dung, để lâu quá thì Dung lại gạt ra vì ngại.
Ông Du: Dung nè, em chụp hình rất ăn ảnh. Bữa nào anh sẽ chụp cho em 1 bộ thật đẹp, hôm nay chỉ là tình cờ thôi. Chưa ưng ý lắm.
Dung: Dạ, mà anh là thợ chuyên nghiệp luôn hả?
Ông Du: À, đam mê từ nhỏ, không phải thợ chuyên nghiệp, nhưng anh có 1 phòng chụp hình và tự tráng rọi luôn.
Ông hòa: Nói thật với bé, anh thì làm nghề nhà giáo cũng vì yêu nghề. Bị cái tính đam mê kinh doanh, buôn bán đất, anh có 2 hecta cafe, tiêu ở Dak Lak.
Dung: Dạ. Hihi… gọi bằng anh em thấy ngại quá, mấy… thầy lớn hơn em nhiều.
Ông Tài: Ây, không phải ngại… bọn anh nhìn vẻ bề ngoài vậy thôi, chứ bên trong còn khỏe lắm nha, chưa chắc mấy ông trai trẻ qua mặt được đó. Haha.
Dung (liếc nhìn thầy Bằng): Dạ, cái này thì em tin, khỏe hơn trai trẻ. Hihi.
Thầy Bằng khoái chí, cười tủm tỉm. Cả đám nói đủ thứ chuyện trên trời, điện thoại thầy Bằng có tin nhắn… “Mày đi ra ngoài xíu đi.” Đó là tin nhắn của lão Tài, thầy B thầm nghĩ “thằng này mới uống xíu đã hấp tấp rồi”. Thầy Bằng nhắn lại… “Mày cẩn thận đó, hỏng chuyện đó nha”… “yên tâm”. Thầy bằng đứng lên ra khỏi chòi lá, với lý do đi toilet, vì là chòi của cả nhóm nằm giữa 1 cái hồ trong khu du lịch nên khi đi toilet phải đi 1 đoạn khá xa. Thầy bằng vừa đi thì lão Tài đứng lên đi qua ngồi kế bên Dung, với tay khui 1 chai bia rồi rót đầy li.
Ông Tài: Anh mời bé 1 ly, uống được bao nhiêu thì uống, còn lại anh uống, được không?
Dung trả lời lí nhí: Dạ.
Dung uống 1 ngụm rồi để ly xuống bàn, ông Tài cầm ly bia lên rồi lựa đúng chỗ Dung vừa để miệng vào.
Ông Tài: Anh uống đúng chỗ này nha, uống 100% luôn. Hê hê…
Ông Tài uống hết ly bia, 3 ông kia nhìn theo thấy nể phục cái tính bạo gan của ông Tài. Trong nhóm ông Tài luôn là người bạo gan và nổi tiếng hay đi bia ôm, chơi gái, nên hôm nay ông Tài cũng muốn chứng tỏ cho cả nhóm thấy mình sành điệu thế nào.
Ông Tuy: Bé Dung nè, trời nóng, cởi áo khoác ra đi. Vào đây rồi mặc làm chi.
Ông Tài (mừng rỡ): Ờ, đúng đó, cời ra đi, để anh phụ.
Ông Tài nhiệt tình vịn lấy cái áo, Dung né qua một bên rồi kéo khóa áo xuống tự cởi 1 mình, Ông Tài lịch sự lấy cái áo quàng phía sau ghế ngồi. Cả đám nhìn cái áo sơ mi mỏng tang của Dung mắt thèm thuồng, ông nào cũng ganh tị tìm cách được thế chỗ ông Tài. Cả đám lại nâng ly uống, Thầy Bằng đi vào, thấy mình đã mất chỗ thì hơi bực mình, nhưng cũng đành chịu, suy nghĩ dù sao mình cũng đã chơi con bé chán chê rồi, với lại sau chuyện này mỗi thằng cũng sẽ cho mình 1 ít, chứ có cho chơi không đâu, có ít tiền để lo lót cho việc chạy về trường điểm công tác.
Nói chuyện 1 lúc thì bỗng thầy B phát hiện ra cánh tay trái của lão Tài đi đâu rồi, sao nó chỉ sử dụng tay phải trên mặt bàn, tay trái nó để dưới mặt bàn. Thầy Bằng đứng lên chồm tới vị trí của lào Tài lấy gói thuốc lá, nhưng chủ yếu là nhìn xem cánh tay trái của lãi đang để ở đâu. Mắt thầy Bằng trợn to, khẽ đứng hình 1 chút, tim đập thình thịch vì ghen và tức tối… thì ra cánh tay trái của lão ta đang đặt giữa cặp đùi trắng nõn nà của Dung, tay lão Tài khuất vào trong chiếc váy đen nữa chứ… thầy Bằng đứng im, hơi run run tay mồi điếu thuốc, nhìn vào mặt lão Tài thì lãi nháy mắt cười khẩy.
Ông hòa: Ngồi xuống đi thầy Bằng. Đứng làm chi vậy?
Ông hòa lên tiếng làm Dung hơi giật mình, Dung liếc qua bên trái mình mới để ý là ông hòa kéo ghế lại ngồi sát bên mình từ lúc nào không biết. Dung đẩy tay ông Tài ra, cười ngại ngùng vì biết là ông hòa thấy được việc lão Tài làm với mình. Cả nhóm lại nói chuyện và uống tiếp, lúc này Dung cũng quen dần với việc uống bia, hết chai thứ nhất và bắt đầu khui chai thứ 2.
Dung bắt đầu thấy choáng, lão hòa không cần giữ kẽ nữa quàng tay qua sau lưng Dung, xoa xoa lưng rồi di chuyển dần xuống mông Dung. Thầy Bằng cứ chằm chằm nhìn Dung và 2 thằng bạn, lão Tuy và lão Du thì cũng để ý nhưng làm như là không quan tâm, giống như là chuyện bình thường. Tay lão Tài mỗi lúc đi sâu hơn vào trong, vừa xoa xoa vừa phải cố gắng banh 2 chân của Dung ra, bất ngờ Dung ngả vào tai ông hòa nói nhỏ: “Em ngại, có thầy em ở đây, đừng có làm vậy nữa”. Lão hòa rút tay lại, cười cười rồi cụng ly trò chuyện tiếp tục với cả nhóm.
Dung đẩy tay ông Tài ra, lão Tài cũng giả lả cười rồi trò chuyện tiếp tục. Ông Tuy nhận được tin nhắn điện thoại từ ông hòa: “Tìm cách kéo thằng Bằng ra ngoài đi, con bé ngại nó, hy sinh xíu đi nha”… Ông Tuy khẽ gật đầu với ông hòa, rót thêm bia vào ly, cả nhóm dzô dzô… Dung đã gần hết 2 chai bia, trong người thấy chếnh choáng.
Ông Tuy: Thầy Bằng, đi với tui ra ngoài, có xíu chuyện riêng.
Ông Tuy nhìn lão hòa nháy mắt, rồi kéo Thầy Bằng đứng lên, cả 2 đi ra ngoài, thầy B không quên quay đầu lại nhìn Dung, đi ra được 1 đoạn thì thấy B quay lại mắt nhìn vào chòi, miệng thì nói.
Thầy Bằng: Chuyện gì?
Ông Tuy: Con bé ngại với ông, nên ra ngoài để cho 2 lão kia tự nhiên hành động.
Thầy B: Được không đó, nhanh quá vậy?
Ông Tuy: Nè, nói là giữ lời nha, anh em chơi với nhau lâu rồi, tụi tui giúp ông thì ông phải giữ lời chớ.
Thầy B nhìn vào trong chòi… trời đất, lão Tài xoay nghiêng người qua bên D làm gì trời, không lẽ… Ông Tuy thấy thầy B có vẻ như sốt ruột, nên vội vàng kéo đi ra xa hơn nữa, qua luôn một khu vực khác, gọi 2 chai bia và đĩa đậu phộng.
Ông Tuy: Ngồi đây làm 1 chai đi rồi vào, hôm nay lão Tài hay quá. Lần sau sẽ có kết quả tốt hơn.
Thầy B: Ừm, hôm nay coi như làm quen với nó, khởi động nhẹ thôi. Hihi.
Trong khi đó trong chòi, khi ông Tuy và thầy B vừa ra khỏi chòi thì lão Tài ngay lập tức thọc tay vào váy, Dung dạng chân rộng ra để lão Tài làm việc mà lão ta muốn từ nãy giờ, lão hòa quàng tay ra sau lưng Dung mò vào trong chiếc áo sơ mi, Dung ngả người qua lão hòa hất miệng lên mời gọi, ngay lập tức lão hòa lè lưỡi thọc vào miệng D, cả 2 hôn ngấu nghiến, Dung rời khỏi miệng lão hòa thì ngay lập tức ngả qua lão Tài đón nhận cái lưỡi thứ 2 đang chờ sẵn.
Hòa mò tay mở khóa áo ngực bung ra, rồi mở 2 nút áo trước ngực D ra, kéo lộ ra 2 bầu vú tròn trịa, đầu ti nhỏ hồng, hòa lập tức mút đầu ti và xoa nắn bầu vú còn lại, Tài buông miệng D ra và cúi xuống mút đầu ti còn lại, tay tài bắt đầu xe xe lồn D và đút sâu dần vào trong, rút ra rút vô nhẹ nhẹ. D nhắm mắt khẽ rên rỉ, cả 3 người quá say mê mà không màng gì đến sự có mặt của ông Du đang ngồi phía đối diện. Theo đúng như sự phân công, ông Du đưa máy chụp hình lên liên tục bấm. Dung nghe thấy tiếng máy ảnh nhảy nhưng cũng không màng tới vì đã chếnh choáng men bia, thỉnh thoảng còn nhìn máy chụp cười với khuôn mặt gợi tình.
Hết chai bia thứ nhất, rồi cũng hết chai thứ 2… thầy B nhìn đồng hồ, cũng 30p trôi qua rồi. Nghĩ là cũng đủ thời gian cho 3 lão kia tán tỉnh khởi động gì đó rồi.
Thầy B: Thôi, mình vào đi, cũng trễ rồi đó.
Ông Tuy: Đồng ý, vào thôi.
Cả 2 đi vào chòi thì không thấy ai, ngạc nhiên nhìn nhau tính quay ra tìm mọi người thì cũng đúng lúc ông Du đi vào.
Thầy B: Mấy người kia đi đâu rồi?
Ông Du: Hihi… ngồi xuống đây, kể cho nghe. Thành công rồi.
Thầy B (sốt ruột): Là sao? Con bé chịu đèn cả đám chưa?
Ông Du: Sẽ chịu thôi, con bé ngon quá. Ông giỏi thật nha, có con bé quá ngon.
Thầy B (hãnh diện): Hihi… mà đi đâu hết rồi?
Ông Tuy: Mệt quá, kể tụi tui nghe, đi đâu rồi?
Ông Du: Trong phòng nghỉ á… hihi.
Thầy B: Đu mẹ, nhanh vậy hả?
Ông Du: Ừm, xem phim không? Tui có quay lại được đoạn cuối.
Ông Tuy và thầy bằng lập tức chúi đầu vào cái máy quay phim cầm tay của ông Du. Hình ảnh trong màn hình máy quay chao đảo rồi lấp ló dần dần cái giường có 3 bóng người đang làm gì đó, hình ảnh ổn định và rõ dần hiện lên trên màn hình, ông Tuy và thầy Bằng há hốc miệng mắt dán chặt vào màn hình: Dung đang quỳ trên giường, cởi áo và chỉ còn dính trên người chiếc váy ngắn được vén ngược lên, chổng mông cho lão hòa bụng phệ chơi từ phía sau, còn miệng D thì ngậm con ku to đen của lão Tài, nhịp đâm từ phía sau của lão hòa rất nhanh và dứt khoát, lão Tài thì 2 tay ôm lấy đầu Dung cứ liện tục thọt con ku vào miệng Dung, một lúc sau, Tài với tay lấy cái bcs mang vào, hòa hiểu ý liền rút ku ra, Tài xoay người Dung lại và lật ngửa người D ra, banh rộng 2 chân D ra và đút cu vào lồn D, hòa kê miệng vào hôn D rồi xuống ngực, tay D cầm lấy con ku của hòa sục liên tục, vì đang mang bcs nên lão hòa không tiện đưa lên cho D bú, nên đành nằm vậy bú mút cặp vú của D.
Hình ảnh thể hiện sự sung sướng của D, chân tay liên tục quờ quạng, vì đang ở chòi nên ông Du không dám mở âm thanh, nhưng nhìn vào hình ảnh thì thầy B cũng đoán ra được là D đang rên rỉ rất to. Tài dập thật nhanh rồi chốt hạ bằng vài cú dập thật mạnh vào sâu trong lồn, Dung há hốc miệng vì sướng, Tài dập thêm vài cú nữa rồi rút ku ra.
Ngay lập tức hòa nằm đè lên người Dung rồi nhấn con ku vào nhấp thật nhanh, sau một lúc hòa kéo Dung ngồi lên người mình, Dung uốn éo rồi nhấp mỗi lúc một nhanh, tay hòa bóp vú Dung, bỗng thân hình đen thui của lão Tài đi vào màn hình, lão ta cầm con ku xìu xìu của mình ve vẩy, Dung hiểu ý liền ngâm lấy con ku của lão Tài mút nhanh. Dung buông con ku Tài ra rồi nhấp thật điên cuồng như đóng cọc xuống con ku của hòa, bất ngờ Dung rút nhanh ra và cúi xuống tuốt nhanh cái bcs ra, đưa miệng vào mút thật nhanh những dòng tinh trùng bắn ra xối xả, khoảng 15 giây thì ông hòa chịu không nổi, rút ku ra và leo xuống giường, ông Tài leo lên giường ấn con ku vào miệng D và nhấp. Hình ảnh trên màn hình tắt tối đen.
Ông Tuy: Địt mẹ, hết rồi à?
Ông Du: Tui chịu không nổi nữa, rút ra ngoài này, sợ bị lộ với con bé thì chết cả đám.
Thầy B (sót của): Ừm, vậy cũng được rồi. Còn lần sau mà. Nãy giờ ngồi xem cũng 20p rồi, sao tụi nó chưa ra nhỉ.
Cả 3 kêu thêm bia ngồi uống, riêng thầy B thì rất sốt ruột, từ nãy giờ cũng hơn 1 tiếng rồi, không biết tụi nó làm cái quái gì mà lâu thế không biết. Uống hết ly bia thì thấy ông hòa đi ra, gương mặt tươi tỉnh.
Ông hòa: Hê hê… không ngờ thành công nhanh thế. Cảm ơn nha Bằng, sẽ làm nhiệm vụ với ông ngay, xíu ra xe tui gửi nha.
Thầy B: Ừm, hihi… còn ông Tài đâu?
Ông hòa: Sắp ra rồi, chắc đang mặc đồ. Mà tính sao cho êm nha, con bé ngại với ông Bằng đó. Không khéo sẽ không có lần nữa… tội cho ông Du và ông Tuy.
Ông Tuy: Tui tính như vậy nè, tụi mình rút đi, để con bé ra không thấy tụi mình sẽ không ngại, ông Bằng ở lại sắp xếp cho nó về, ông làm như không biết gì là nó không ngại à.
Cả nhóm nhất trí như vậy, Thầy Bằng đi ra bãi xe nhận cái phong bì ông hòa gửi, chào tạm biệt 3 người rồi đi vào trong.
LODE3M.COM - Chơi lô đề 3 miền 1 ăn 99 uy tín: Lô 21.680đ/điểm, Đề 710đ/điểm.